"Chúng mình không sao cả, chỉ là vài tin đồn xấu thôi mà. Cậu đừng lo lắng, mình đã xử lí xong rồi." Phương Tiểu Tranh không nói chuyện giữa cô và Dịch Tiêu cho Cảnh Hi biết, bởi vì không muốn cô ấy phải lo lắng.
"Nếu giữa hai cậu có vấn đề gì thì nhất định phải nói rõ ràng với nhau đấy, đừng giữ mãi trong lòng, thành ra nghi ngờ lẫn nhau." Cảnh Hi khuyên bảo xong thì lại nói với Phương Tiểu Tranh: "Thế này nhé! Để mình xem sắp tới mình có thời gian rảnh không, nếu có thời gian thì mình về nước tìm cậu."
"Thật sự không cần phiền đến cậu đâu mà. Ngôn Ngôn, cậu phải lo nhiều việc như vậy, đừng vì chút chuyện nhỏ của mình mà chạy qua chạy lại. "
Phương Tiểu Tranh thật lòng biết ơn Cảnh Hi, cô ấy đã trở thành vương hậu của một nước rồi mà vẫn nhớ đến người bạn này, không lúc nào quên quan tâm cô.
"Không có gì, dù sao cũng sắp tới sinh nhật cậu rồi, mình bay một chuyến đến nước Z cũng không xa lắm. Cứ quyết định thế nhé."