Ngay khi nhìn thấy đứa trẻ, Mã Hàng Thành đã vui vẻ vô cùng, gương mặt cậu bé rất có nét của nhà họ Mã. Ông xoa đầu đứa trẻ, trong lòng bùi ngùi không thôi. Không ngờ con trai lại giấu ông, cháu trai ông đã lớn đến vậy rồi.
"Mẹ của đứa trẻ là ai?"
Mã Hàng Thành rất muốn được gặp người kia, muốn biết là con gái nhà nào đã kéo dài hương khói cho nhà họ Mã bọn họ.
Tất nhiên ông không đoán được là Tiêu Vũ Thiên, dù sao kể từ cô xuất ngoại, cô và Mã Hạo Đông cũng chưa từng gặp lại.
Nhưng mà, khi chống gậy đi vào trong biệt thự, Mã Hàng Thành lại phải kinh ngạc và cảm thán không thôi trước sự sắp xếp của số phận.
Năm đó ông dốc sức ngăn cản, không ngờ cuối cùng hai người họ vẫn nở hoa kết trái, đâu lại vào đấy.
Hiện tại ông cũng chẳng còn sống được bao lâu nữa, thái độ đối xử với con cái cũng trở nên khoan dung hơn rất nhiều. Gặp lại Tiêu Vũ Thiên, ông tỏ ý xin lỗi.
"Xin lỗi cô bé, năm đó bác không nên nói dối con như vậy, lừa gạt con."