Mã Hạo Đông chạy vọt tới, vung nắm đấm cứng rắn vào má của Quan Hạo. Quan Hạo không khống chế được nên ngã lên thân xe.
Tiêu Vũ Thiên còn chưa kịp nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra thì đã bị Mã Hạo Đông ôm vào lòng, dọa cô sợ đến mức hét lên: "A..."
Quan Hạo vừa đứng vững quay đầu lại thì nhìn thấy Mã Hạo Đông đang giữ lấy Tiêu Vũ Thiên.
"Mã Hạo Đông, cậu muốn làm gì? Buông Vũ Thiên ra!"
Quan Hạo không màng đến cơn đau nhức trên mặt, chỉ tay vào Mã Hạo Đông, lạnh lùng quát.
Đối mặt với tên tình địch kiêu ngạo phách lối, Mã Hạo Đông cười lạnh: "Tiêu Vũ Thiên là người phụ nữ của tôi, anh là cái thá gì mà dám mơ tưởng đến cô ấy?"
Quan Hạo sa sầm mặt mày, cắn răng nói: "Mã Hạo Đông, cậu mà cũng có tư cách nói cô ấy là người phụ nữ của cậu à? Cậu đã quên năm đó cậu tổn thương cô ấy như thế nào sao? Bao nhiêu năm trôi qua, cuối cùng cô ấy cũng có được cuộc sống mà mình mong muốn. Tại sao cậu vẫn không chịu buông tha cho cô ấy chứ?"