Tiêu Vũ Hân nghe lời, rót cho Mã Hạo Đông một ly rượu. Anh ta bưng ly rượu lên, cố ý nắm lấy vai Tiêu Vũ Hân nói: "Ninh Hân, ly này em uống, tôi cầm cho em uống."
Tiêu Vũ Hân uống rượu, hai người vô cùng thân thiết. Đứng trước bọn họ Tiêu Vũ Thiên cảm thấy mình vô cùng dư thừa.
"Mã Hạo Đông! Em chỉ hỏi anh một câu, anh có về nhà với em không?"
"Muốn về thì em tự về! Dù sao thì anh làm gì cũng sai!"
Anh ta hờn dỗi.
Tiêu Vũ Hân cố ý ôm lấy eo Mã Hạo Đông, sà vào lòng anh ta. Nhìn thấy bọn họ thân mật như vậy, Tiêu Vũ Thiên vừa giận vừa buồn: "Được! Đây là anh tự mình nói! Anh cứ ở đây từ từ mà uống! Em đi!"
Tiêu Vũ Thiên xoay người bỏ đi, không một chút do dự. Thấy Tiêu Vũ Thiên tức giận bỏ đi như vậy, Mã Hạo Đông mới đẩy Tiêu Vũ Hân ra, nhanh chóng đuổi theo Tiêu Vũ Thiên.