"Lan Lan, cậu hãy nghĩ kỹ lại đi, Tức Mặc đi đến bây giờ không dễ dàng gì. Vì việc này, danh tiếng của anh ấy đã bị ảnh hưởng rất lớn, nếu cậu mà rời bỏ anh ấy nữa, chắc chắn anh ấy sẽ hoàn toàn sụp đổ."
Tiêu Vũ Thiên khuyên nhủ.
Cà phê của Nhiếp Tranh Lan đã được bưng lên. Cô khuấy cà phê, trầm tư một lúc rồi ngước mắt nói: "Tớ đã cân nhắc kỹ lắm rồi, đã bao nhiêu năm nay, vì thành tựu của anh ấy mà tớ cứ phải nấp sau lưng, làm cái một bóng. Vì anh ấy, tớ phải cắt đứt quan hệ với gia đình, tớ đã mất đi rất nhiều bạn bè và người thân, tớ đã vì anh ấy làm quá nhiều rồi, nhiều đến mức chính tớ cũng quên mất, bản thân mình cũng là một người phụ nữ, mình cũng cần có người che chở."
Về chuyện tình cảm giữa Nhiếp Tranh Lan và Tô Tức Mặc, trong mắt người ngoài thì Nhiếp Tranh Lan đã bỏ ra quá nhiều, đánh mất cũng quá nhiều, cán cân tình cảm vốn đã bị nghiêng sang một bên rồi.