Mã Hạo Đông ở lại khách sạn ngủ bù, còn Tiêu Vũ Thiên thì đi về.
Không biết bên Lý Đại Thành thế nào rồi, có điều bây giờ cô cũng không thể lo lắng nhiều chuyện như vậy. Cô phải về xem em trai thế nào đã.
Trước khi lên xe, cô còn kiểm tra những cuộc gọi nhỡ và tin nhắn chưa đọc trong điện thoại. Cô thấy phần lớn là cuộc gọi của Tiêu Vũ Triệt nên lập tức gọi lại cho em trai.
"Chị! Chị đang ở đâu thế? Chị có làm sao không?" Tiêu Vũ Triệt lo lắng hỏi cô.
"Chị không sao. Chị ngủ lại nhà bạn, giờ đang chuẩn bị về. Em ở đâu vậy?"
"Em đang ở bệnh viện với ba. Tối qua em gọi bạn đến đó cứu chị, nhưng lúc đó chị đã đi rồi, bọn em không tìm thấy chị. Em lo lắng từ tối qua đến giờ. Nếu hôm nay còn không có tin tức của chị, em sẽ báo cảnh sát."
"Đừng lo lắng. Không có chuyện gì đâu. Vết thương của em sao rồi?"
"Đã xử lý xong rồi. Chị, chị cũng đến bệnh viện đi. Ban nãy bác sĩ nói có một số giấy tờ cần người nhà ký tên nên họ muốn gặp chị."