Hoắc Tam Nghiên nằm trong nhà mình, cảm thấy rất thư thái nên cảm thán một câu: "Ở nhà vẫn là thoải mái nhất!"
Diệp Tầm cười bổ sung thêm một câu: "Ừ, ngôi nhà có em và con mới là tốt nhất."
Vợ chồng hai người nhìn nhau cười, Diệp Tầm xúc động định hôn vợ nhưng còn chưa kịp làm gì thì đứa lớn đã bắt đầu khóc.
Anh ta cuống quýt đi dỗ đứa lớn, khó khắn lắm mới dỗ đứa lớn yên lặng, định hôn vợ tiếp thì kết quả đứa bé lại bắt đầu khóc.
Diệp Tầm sắp phát điên rồi, có phải hai đứa nhóc này cố ý không đấy? Từ nhỏ đã phá phách vậy rồi!
Cuối cùng hai đứa nhóc cũng ngủ, Diệp Tầm vẫn chưa kịp làm gì thì người giúp việc dưới tầng đã chạy lên thông báo khách khứa đã tới.
"Vợ ơi, em chờ ở đây trước nhé, anh xuống chào hỏi."
Diệp Tầm hôn lên má vợ rồi mau chóng xuống lầu.