Cô kéo tay Ninh Lạc Tiêu, an ủi: "Tiêu Tiêu, cậu đừng nôn nóng! Nghe mình nói này. Mình cho rằng đứa bé này của cậu cũng không phải chuyện gì xấu, coi như buộc chặt cậu với Bạch Ngạn Xuyên. Nếu để Bạch Ngạn Xuyên biết, thế nào anh ấy cũng sẽ lấy cậu, cậu có thể thuận tình thuận lí gả cho anh ấy rồi."
"Không! Mình không thể làm vậy!"
Ninh Lạc Tiêu lắc đầu: "Tam Nghiên, mình không muốn anh ấy hiểu lầm mình là loại đàn bà đầy tâm cơ, cũng không muốn anh ấy cho là mình muốn dùng đứa trẻ này để ở bên anh ấy. Mình hi vọng hai đứa mình có thể như những đôi tình nhân khác, đứng ở một góc độ công bằng, tôn trọng lẫn nhau chứ không phải để anh ấy coi thường mình."