Vừa mới cách xa, chẳng mấy chốc Hoắc Tam Nghiên đã thấy nhớ anh ta rồi.
Haiz... Thật hi vọng anh ta có thể mau chóng trở về!
Sau một chặng đường gập ghềnh lắc lư, cuối cùng Hoắc Tam Nghiên đã bình an trở lại Mặc Thành.
Vệ sĩ thân cận đưa cô trở về, không hề làm trễ nải thời gian, đưa cô đến nơi đúng giờ.
Trở lại biệt thự Diệp, tâm trạng Hoắc Tam Nghiên như đang trên mây. Về đến nhà, cô gột sạch hết những bụi bẩn và mệt mỏi tích tụ lại từ nhiều ngày, thay một bộ quần áo sạch, sau đó ngủ một giấc thật ngon.
Cô ngủ một giấc dài, lúc tỉnh dậy đã sang ngày hôm sau. Sau khi rời giường, Hoắc Tam Nghiên bảo giúp việc làm bữa sáng. Cơm nước xong xuôi, cô ăn mặc xinh đẹp, quay về công ty một chuyến.
Bời vì tâm trạng tốt, Hoắc Tam Nghiên thấy cái gì cũng vui, gặp nhân viên trong công ty còn chủ động mỉm cười chào hỏi.