"Cược anh thua đó! Nếu như anh thua, em sẽ đưa cho Tổng Giám đốc Hoắc một trăm ngàn! Còn nếu như anh thắng, Tổng Giám đốc Hoắc phải đưa em một trăm ngàn! Bây giờ một trăm ngàn đã được chuyển đến tài khoản của em rồi, ngại quá!"
Diệp Tầm: "…"
Liếc nhìn sắc mặt không mấy sáng sủa của Hoắc Tam Nghiên, Diệp Tầm nghĩ, có phải anh ta lại làm sai ở đâu rồi không?
Biết trước thì anh ta đã cố tình đấu thua rồi!
Sau khi kết thúc hoạt động đánh golf, mấy người lại đi thay đồ để đến trại ngựa cưỡi ngựa.
Hoắc Tam Nghiên biết trước Ninh Lạc Tiêu giỏi những trò vận động ngoài trời này, cho nên khi thấy cô ta vắt chân qua lưng ngựa rất ngầu, cô cũng không quá ngạc nhiên. Cô vẫn luôn cảm thấy người phụ nữ này thật sự rất có sức hút.
Đàn ông nhìn thấy một người phụ nữ tràn ngập sức sống như vậy sẽ không thể kìm được mà động lòng.
Tự nhìn lại mình, trừ ăn ra, quả thật không được việc gì. Haiz, đúng là so sánh chỉ làm người ta tức chết thôi mà!