"Nghiên Nghiên, em sao thế?"
Diệp Tầm bắt đầu hoảng loạn bởi vì anh ta phát hiện Hoắc Tam Nghiên đang ôm đầu, máu chảy qua những khe hở trên tay.
"Không cần anh lo!"
Anh ta muốn đỡ cô nhưng cô lại đẩy anh ta ra: "Diệp Tầm! Anh là thằng khốn! Tại sao anh lại đánh người ta chứ!"
Diệp Tầm nhìn thằng nhóc đang quỳ rạp dưới đất rồi nói: "Anh đánh nó thì sao hả? Ai bảo nó sàm sỡ em chứ?"
"Gì mà sàm sỡ! Người ta chỉ đưa tôi về thôi mà!"
"Em không thấy ban nãy nó đã đặt tay lên chỗ nào của em hả, anh không chịu nổi!" Diệp Tầm cảm thấy mình không hề sai nên nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
"Anh cút cho tôi! Tiểu Miêu là trợ lý tôi mới tuyển, cô ấy là nữ mà!"
Hoắc Tam Nghiên tức muốn ngạt thở, đúng là... không thể nào sống chung với người đàn ông này được mà.
"Hả? Nữ?"
Diệp Tầm nhìn thằng nhóc đang nằm dưới đất, là con gái hả? Nhưng tại sao lại để tóc ngắn, còn mặc quần áo con trai nữa?