Cảnh Hi chạy trối chết.
Trước tiên cô chạy về phòng đối diện, nhanh chân đánh răng rửa mặt thay quần áo, sau đó thì xuống bếp, bắt tay vào chuẩn bị bữa sáng cho mọi người.
Sau khi nấu bữa sáng xong, Cảnh Hi nghe được giọng nói của bọn trẻ, đi ra xem thì thấy đúng là bọn nhỏ đã thức dậy, đang chạy tới chạy lui trên hành lang.
Cảnh Hi đứng ở cửa nhìn bọn nhỏ, bọn nhỏ cũng phát hiện ra cô.
Bé Táo chạy đến ôm chân cô, nói: "Mẹ ơi! Con thức dậy thì không thấy mẹ đâu hết."
"Mẹ đi chuẩn bị bữa sáng cho hai đứa."
"Dì Tiểu Hi, sao dì lại ở đây vậy ạ?" Bé Nho cũng chạy đến, hai đứa nhỏ vây quanh cô.
Cảnh Hi xoa đầu hai đứa rồi nói: "Hai đứa đã rửa mặt chưa đó?"
"Dạ rửa rồi ạ! Bà Lan đã rửa cho tụi con rồi."
"Vậy ba của tụi con đã thức dậy chưa?"
"Đã thức dậy rồi!" Hai đứa trả lời đồng thanh.
Bé Nho lại nói thêm một câu nữa: "Nhưng mà ba nói, gọi dì Tiểu Hi đến mặc đồ cho ba."