Bé Nho cũng không dễ lừa gạt như vậy, cậu bé đã đi hỏi bà Lan rồi, bà Lan nói dì Tiểu Hi đang chăm sóc cho ba.
Cậu bé cũng nhìn thấy bên mép giường có giày của dì Tiểu Hi, vậy mà ba còn nói là dì ấy không có ở đây, hừ, lừa gạt trẻ con.
Bé Nho chạy lon ton vào, đến mép giường vén chăn lên nhìn, quả nhiên dì Tiểu Hi đang ở đây.
Đứa nhỏ như phát hiện ra một châu lục mới, hai mắt hưng phấn sáng rực lên, lại lon ton chạy ra ngoài.
Hoắc Vân Thâm còn chưa kịp thở phào thì đã nghe thấy tiếng bé Nho ở ngoài cửa kêu lên: "Chị, anh Ngưu Ngưu, hai người vào đi. Dì Tiểu Hi ở đây này!"
Hoắc Vân Thâm: "..."
Không chỉ một tên cướp mà là cả đám cướp!
Sao số anh lại khổ thế chứ?
Ngay sau đó, Anh Bảo đưa bé Táo cùng đi vào. Mấy đứa nhỏ vẽ xong là muốn đem đến cho Cảnh Hi xem, định đánh thức cô nhưng bị Hoắc Vân Thâm ngăn lại.
"Suỵt! Đừng ồn ào, mẹ mấy đứa mệt quá rồi, để mẹ ngủ một lát đi!"