Anh vốn tưởng là em đã chết, ai ngờ em lại trôi dạt tới hòn đảo nhỏ. Em trở thành con gái của một người đánh cá, cả ngày vất vả đi giao hải sản cho người ta.
Em vốn dĩ là con gái của Tổng thống, là con thiên nga cao quý, là diễn viên trong làng giải trí quốc tế, bây giờ là vương hậu của Long Quốc mới đúng. Nhưng em lại phải sống cuộc sống bình thường với người nhà họ Kim.
Mỗi ngày, em còn phải đi sớm về tối, làm bảo mẫu trong vương cung!
Em còn phải nhẫn nhịn, chịu sự hành hạ và trách cứ của anh. Cảnh Hi, anh thấy xấu hổ với em!
Hoắc Vân Thâm chỉ thì thầm trong lòng mà không thể thốt ra thành lời. Lúc này, anh ôm Cảnh Hi và không ngừng rơi nước mắt.
Anh càng nhớ cô bao nhiêu thì giờ đây lại càng khổ sở bấy nhiêu. Anh yêu cô tới mức nào thì lúc này lại càng hối hận đến mức ấy.
Anh thật sự rất khổ sở, không biết mình nên làm thế nào mới tốt.