"Vậy Kim Hoa kia là chị của cô à?"
"Vâng, đúng vậy."
"Trước đây các người vẫn luôn sống ở trên đảo nhỏ của Tinh Quốc sao?"
"Vâng."
Hai người cứ vừa đi vừa nói chuyện như vậy, đến tận cửa vương cung.
Tất cả những người hầu nhìn thấy cảnh này đều cảm thấy quá kỳ lạ. Quốc vương bệ hạ ghét nhất là Kim Tiểu Hi, sao hôm nay ngài ấy lại đi vào cửa cùng cô được?
Vào bên trong rồi, Cảnh Hi mượn cớ đi trước rồi rẽ về một hướng khác. Hoắc Vân Thâm đứng ở trong hành lang, nhìn theo bóng lưng của cô.
Hình như anh đang suy nghĩ về điều gì đó.
Từ sau khi trở về vương cung, Cảnh Hi vẫn luôn bận rộn đến tận tối. Chăm sóc cho hai vương tử ngủ xong xuôi rồi, cuối cùng cô mệt mỏi nằm nghiêng ở bên giường, chìm vào trong giấc mộng đẹp.
Buổi tối, trong vương cung yên tĩnh không có một tiếng động.
Chợt có những tiếng bước chân hơi tập tễnh vọng lại gần, rất từ từ và chậm rãi, cuối cùng dừng lại ở trước cửa phòng của đám trẻ.