Cát Cúc Hoa thấy cô cuối cùng cũng móc tiền ra thì lập tức rướn cổ. Cổ của bà ta sợ là còn dài hơn cả cổ của hươu cao cổ nữa. Bà ta nhìn cô mở ví tiền, thấy bên trong có một xấp tiền mặt.
Đôi mắt bà ta sáng lên.
"Mẹ, con chỉ có một ít này thôi, mẹ giữ lấy mà dùng. Tạm thời mẹ đừng đến tìm con nữa, con bận lắm không có thời gian để tiếp đãi mọi người đâu."
Cảnh Hi vừa đưa tay ra, Cát Cúc Hoa đã lập tức giật lấy một cách thô bạo.
Kiểu thấy tiền sáng mắt thế này, chắc chẳng ai sánh nổi với bà ta!
Cảnh Hi buông lỏng tay, Cát Cúc Hoa vừa lấy được tiền thì đúng lúc đó có xe bảo mẫu của công ty đến đón cô: "Mẹ, hai người về đi, con đi trước."
Cảnh Hi lên xe rời khỏi đây. Cát Cúc Hoa đếm tiền xong, dõi theo hướng chiếc xe rời đi rồi nhìn về phía con gái Kim Hoa mà nhíu mày, giống như đang nói với Kim Hoa: Con nhỏ đó phát tài thật rồi, sau này nhà họ Kim phải sống dựa vào nó!
...