Biết được Hoắc Tam Nghiên là thật lòng muốn làm âm nhạc nên Cảnh Hi cũng yên tâm hơn nhiều. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề lớn nhất mà cô nhất định phải thẳng thắn nói cho cô ấy biết.
"Cảm ơn Tổng Giám đốc Hoắc, cảm ơn cô đã cho tôi cơ hội, tôi đánh giá rất cao cách đối nhân xử thế của cô và công ty cô. Nhưng đáng tiếc, bây giờ tôi không thể ký hợp đồng với công ty cô được, tôi rất xin lỗi."
Hoắc Tam Nghiên cho là mình còn chưa bày tỏ rõ ràng nên nói thêm: "Tôi còn chưa nói lợi ích đãi ngộ của công ty tôi với cô mà cô đã vội vã từ chối tôi rồi sao?"
"Không, không phải, bởi vì tôi vẫn còn một cái hợp đồng thời hạn 2 năm nữa."
Cảnh Hi cúi đầu, im lặng một hồi rồi ngẩng đầu lên nói: "Tôi cũng không muốn giấu giếm gì cô. Thật ra tôi đã ký hợp đồng với Long Uy, nhưng mà tôi bị bọn họ lừa. Bây giờ tôi chỉ có thể hát cho bọn họ, chưa hết hai năm thì bọn họ sẽ không chịu để cho tôi đi."
"Cái gì? Cô ký hợp đồng với Long Uy?"