"Dù bóng lưng có giống thì cũng làm gì được? Gương mặt kia của cô ta mà dán lên tường cũng có thể đuổi tà được rồi ấy."
"Bệ hạ đi dạo cũng cho cô ta theo. Có phải nhìn trúng cô ta rồi không?"
"Sao có thể? Bệ hạ sẽ không thích cô ta đâu!"
"Vậy tại sao ngài ấy để cho cô ta không rời mình nửa bước?"
...
Chẳng ai có thể giải thích được hiện tượng kỳ lạ này, nhưng ai nấy đều rất ngưỡng mộ và đố kỵ với Kim Tiểu Hi.
Diêu Tranh nghe những lời bàn tán của mọi người thì trong lòng càng căm hận hơn.
Dạo gần đây con bé xấu xí này rất biết cách lấy lòng bệ hạ!
Cũng không biết cô ta dùng thủ đoạn gì mà trước tiên mê hoặc được vương tử nhỏ điện hạ, bây giờ lại là bệ hạ.
Xem ra cô ta phải nghĩ cách để cô biết khó mà lui mới được. Nếu không, có cô ở bên cạnh bệ hạ thì kế hoạch của cô ta rất khó để thực hiện được.
Buổi sáng, Cảnh Hi ở cùng quốc vương trong cung điện. Buổi chiều, bọn họ cùng đi bệnh viện thăm bé Nho.