Nơi này chính là căn phòng mà trước đây Hoắc Vân Thâm và Cảnh Hi đã ở, mỗi thứ đồ vật bên trong phòng đều đặt ở chỗ cũ, bình thường chỉ có một mình Hoắc Vân Thâm tới quét dọn, không có người ngoài đi vào, cũng không ai biết bên trong là cái gì.
Cảnh Hi nhìn những đồ vật ở trong phòng, có một loại cảm giác quen thuộc không tên.
Kỳ quái, sao cô lại cảm thấy những đồ vật trong này rất quen thuộc chứ?
Có phải trước đây cô đã nhìn thấy ở đâu không?
Không nhớ ra được!
Cảnh Hi nhìn thấy một chiếc áo len đan được một nửa đặt ở trên đầu giường, cô như bị quỷ nhập vào người, không kìm được lòng mà cầm lên xem.
Cái này giống như áo len của trẻ con, chỉ mới đan được một nửa, nhưng sao lại bị vứt lại ở đây chứ?
Tay cô chạm vào một cái quen đan bằng tre, nhưng kỳ lạ là không hiểu sao cô lại đan vài mũi rất lưu loát.
Ồ, vậy mà cô lại biết đan hoa văn trên chiếc áo!