Cảnh Hi đẩy thuyền đến trước mặt bé Nho, cậu bé kinh ngạc "Wow" một tiếng, nhìn chiếc thuyền lớn đẹp đẽ mà vô cùng thích thú.
Vì để phối hợp với trò chơi, Cảnh Hi còn dùng giấy gấp thành chiếc buồm dài cho thuyền hải tặc, dùng khăn quàng làm thành áo khoác ngoài, khoác lên cho cậu bé.
Lúc này, một thuyền trưởng nhỏ đáng yêu đã xuất hiện.
Cảnh Hi bắt chước giọng đàn ông nói: "Báo cáo thuyền trưởng, bây giờ chúng ta sẽ lái thuyền sao?"
Bé Nho gật đầu một cái: "Không sai, lên đường! Chúng ta phải đi tìm kho báu!"
Một lớn một nhỏ bắt đầu chơi trò hải tặc, chơi đến quên trời quên đất.
Cho đến khi gần tan làm, Cảnh Hi phải chuẩn bị về, bé Nho vẫn chưa thỏa mãn nên kéo cô lại: "Dì Tiểu Hi ở lại đi, đừng về có được không?"
"Vương tử điện hạ, dì phải về nhà. Ở nhà dì còn có một anh trai đang chờ dì, nếu dì không về, anh trai sẽ nhớ dì." Cảnh Hi kiên nhẫn giải thích cho đứa trẻ nghe.
"Anh trai như nào cơ?"