Anh Bảo bò xuống giường, mở đèn lên một lần nữa. Cô bé hào hứng nói: "Anh Phi Mặc, bọn mình chơi trò chơi cướp biển tiếp đi?"
"Được thôi!"
Sau khi đồng ý, cậu bé lại hơi hơi lo lắng: "Nếu như bị chú Hoắc phát hiện là chúng ta không đi ngủ thì phải làm sao?"
"Không sao đâu, nếu như papi đến thì chúng ta lập tức giả vờ ngủ là được mà?"
Anh Bảo trả lời có vẻ rất có kinh nghiệm.
"Được! Vậy bắt đầu thôi!"
Thế là hai đứa nhóc lại bắt đầu vui vẻ chơi đùa.
Hoắc Vân Thâm vừa mới quay về phòng ngủ, nằm xuống bên cạnh vợ mình thì lại nghe thấy loáng thoáng: "Tiếng gì thế? Em có nghe thấy gì không?"
Cảnh Hi cẩn thận lắng nghe, cô không kìm được phải bật cười: "Em đoán, nhất định là đám Anh Bảo vẫn chưa đi ngủ."
"Rõ ràng vừa rồi anh thấy chúng nó ngủ rồi mà."
"Ha ha, mấy đứa giả vờ cho anh xem đó, chắc chắn là chưa ngủ đâu."
"Vậy thì phải làm sao?"
Hoắc Vân Thâm do dự có nên đi giục bọn trẻ đi ngủ sớm một chút hay không?