"Con không muốn làm mấy việc xấu nữa! Ngày mai Bắc Quốc bọn họ sẽ đưa mẹ ra trước tòa án để xét xử, mẹ nên ngoan ngoãn ở lại đây đi! Tất cả đều là tai họa do mẹ gây ra, tự mẹ phải gánh chịu! Con đi đây!"
Bây giờ Lam Lăng Nhi không muốn giúp mẹ làm chuyện xấu nữa. Cô ta hi vọng mình có thể làm một người bình thường, có thể được người khác tôn trọng.
Lam Khởi Vi thấy con gái mình tuyệt tình như thế thì buông lời căm hận: "Quả nhiên! Mày là cái đồ không có lương tâm! Mày không muốn biết cha ruột của mày là ai sao? Tao nói cho mày biết, mày vốn dĩ không phải là con gái của Mặc Tà! Lăng Nhi!"
Lam Lăng Nhi vốn đã đi ra tới cửa chợt dừng bước lại, kinh ngạc hỏi: "Con không phải là con gái của Mặc Tà? Vậy cha ruột con là ai?"
"Chỉ cần con cứu mẹ ra ngoài, mẹ sẽ nói cho con biết!"
Lam Khởi Vi cho là mình nắm được lợi thế trong tay, chờ cô ta quay đầu cứu bà ta ra ngoài.