Cô bé mỉm cười và thò tay bóp cho mặt Đường Phi Mặc biến đổi rồi càng cười vui vẻ hơn.
Hai đứa trẻ cứ chơi như vậy một lúc rất lâu, đến cuối cùng, cả hai đều buồn ngủ tới không mở mắt nổi, mới từ từ chìm vào giấc ngủ.
Cả hai ngủ thiếp đi mà vẫn ở bên cạnh nhau.
...
Sáng hôm sau, Cảnh Hi dậy sớm và chuẩn bị bữa sáng cùng thức ăn để đi dã ngoại.
Khi gần đến giờ nhưng vẫn chưa thấy đám trẻ rời giường, cô bèn lên tầng xem thử chúng đã dậy chưa.
Cô vừa đi lên thì cửa phòng khách mở ra, Hoàng Phủ Hiên Dạ đã mặc quần áo chỉnh tề ra khỏi cửa.
Cậu thiếu niên đã đặc biệt thay một bộ quần áo thường, trông rất thoải mái khác hẳn với dáng vẻ mặc comple hôm qua.
"Hiên Dạ điện hạ dậy rồi sao? Tối hôm qua cậu ngủ có quen không?"
"Vâng, tốt lắm."
Hoàng Phủ Hiên Dạ gật đầu chào hỏi chủ nhà rất lịch sự.