Âu Dương Phỉ Phỉ thật sự cạn lời, sao anh ta lại làm như vậy nhỉ?
Cô cũng đã nói rõ rồi, anh ta còn tới quấy rầy cô làm gì?
Dù thế nào thì tháng sau cô cũng phải đính hôn. Cô rất rõ bản thân mình không nên có bất kỳ quan hệ gì với Quân Diệm nữa.
"Thả tôi xuống! Thả tôi xuống!"
"Xin lỗi, tôi không thể thả cô, đến khi cô không sao thì tôi sẽ thả."
Quân Diệm không thèm để ý đến sự vùng vẫy của cô ấy. Anh ta vẫn bế cô đi tiếp, khi so sánh sức của hai người với nhau mới thấy bên mạnh bên yếu đến thảm thương.
Anh ta bế cô đi thẳng một mạch về lâu đài. Âu Dương Phỉ Phỉ không giãy ra được nên đành phải chấp nhận.
Vũ hội trong lâu đài đã diễn ra được hơn một nửa, không ít người đã rời khỏi sàn nhảy, ăn uống và nghỉ ngơi bên cạnh.
Lúc Quân Diệm bế Âu Dương Phỉ Phỉ về, việc này lập tức dẫn tới sự chú ý của nhiều người.