Harry Quinn vui vẻ đồng ý rồi quay sang Hoắc Vân Thâm, nhướng mày với anh, dáng vẻ trông khá đắc ý: "À thì, có phải anh cũng nên… không?"
Ngày nào anh ta cũng đi theo sau Hoắc Vân Thâm, gọi đại ca đại ca. Bây giờ anh ta nhận lại em gái, xem ra có thể gỡ lại một ván rồi.
Hoắc Vân Thâm thẳng tay nện vào vai anh ta một đấm, khinh thường nói: "Bắn súng thắng được tôi đã rồi nói tiếp."
Harry Quinn: "…"
Đừng có động vào nỗi đau của anh ta, được không?
Nếu nói như vậy, chẳng phải anh ta phải làm phận em trai cả đời sao?
Đợi khi vợ con của Âu Dương Thanh chạy tới, mọi người mới rời khỏi phòng bệnh.
Hứa Hi Ngôn và Hoắc Vân Thâm định quay về phòng bệnh chăm sóc mẹ, Harry Quinn gọi bọn họ lại: "Này, Cảnh Hi, cùng đi thăm ba đi!"
Hứa Hi Ngôn chưa đồng ý ngay, mà cô thoáng nhìn Hoắc Vân Thâm. Hoắc Vân Thâm nói: "Em với Quinn đi đi, anh về phòng bệnh chăm mẹ cho."
"Vâng."