"Đang ở dưới đó."
Rất tốt!
Từ trước đến nay Hứa Hi Ngôn là người có thù phải trả, người dám xúc phạm cô, cô sẽ không bỏ qua, người dám xúc phạm người thân của cô, cô càng không thể buông tha.
Harry Wei cũng không nói thêm gì, mặc kệ Hứa Hi Ngôn sẽ làm gì Vân Tuyết Nhu, đó là những báo ứng mà bà ta nên nhận.
Vốn dĩ rằng nếu không phải ông thấy Vân Tuyết Nhu là phụ nữ thì đã không nhịn được mà ra tay rồi, để Cảnh Hi đi dạy dỗ người đàn bà đó một chút cũng được.
Harry Wei bế người phụ nữ lên tầng, còn Hứa Hi Ngôn đi xuống cầu thang, cuối cùng lúc quẹo xuống tầng hầm thì mới thấy người phụ nữ đang nằm trên đất.
Cô tạt một chậu nước lạnh làm Vân Tuyết Nhu tỉnh lại.
Sau khi tỉnh lại, bà ta cảm thấy cơ thể bị ngã xuống lầu nên rất đau, đồng thời lại thấy một người phụ nữ đang đứng cạnh mình.
Không phải Cảnh Như Nguyệt, mà là con gái của Cảnh Như Nguyệt, Cảnh Hi.
Bà ta bàng hoàng.
Không phải Cảnh Hi đang ở nước L à?