Từ sau khi trở thành bệnh nhân, Hoắc Vân Thâm đành phải ở nhà dưỡng bệnh. Cô vợ nhỏ của anh vô cùng chu đáo, một ngày ba bữa đưa đến tận giường, tự tay đút cho anh.
Sau một tuần dưỡng thương, vết thương trên người Hoắc Vân Thâm đã dần lành lại. Anh bình phục rất nhanh, lại kết hợp thêm với thuốc trị thương do Cảnh Hoa Đạc mang từ nước Z đến nên hiệu quả càng rõ ràng.
Anh quyết định đứng dậy, nếu còn tiếp tục nằm nữa thì cả người anh sẽ mọc lông mất.
Hứa Hi Ngôn vừa đẩy cửa đi vào phòng thì thấy chồng đang đứng trước gương mặc quần áo. Anh đã mặc xong quần âu và áo sơ mi, bây giờ đang cài cúc ở tay áo.
"Chồng à, anh dậy làm gì?"
Nhìn cô vợ nhỏ của mình qua gương, Hoắc Vân Thâm trả lời: "Anh còn có rất nhiều chuyện phải xử lý. Vết thương của anh cũng đã đỡ hơn nhiều rồi, không sao đâu."
"Để em nhìn xem nào."