Cảnh Như Nguyệt bỗng nhiên nghe cô nhắc tới "Phong", ánh mắt chợt ảm đạm đi, buồn bã thở dài một hơi.
"Ông ấy là ai? Bây giờ đang ở đâu rồi?"
Hứa Hi Ngôn vẫn đang đợi bà trả lời. Dường như câu trả lời đang ở ngay trước mắt, chỉ cần mẹ cô nói ra sự thật là có thể rõ chân tướng ngay lập tức.
Nhưng bà lại im lặng, không nói một lời.
Hứa Hi Ngôn nóng ruột muốn chết luôn rồi: "Mẹ à, mau nói cho con đi! Nếu như ông ấy còn sống trên thế giới này, thì chúng ta chắc chắn có thể tìm được ông ấy, nếu như mẹ vẫn muốn ở bên ông ấy thì con có thể giúp hai người..."
"Không cần nói thêm nữa đâu..."
Cảnh Như Nguyệt vốn dĩ đang trầm mặc u sầu, bỗng nhiên trở nên rất kích động và kháng cự, không muốn nhắc lại chuyện này.