Nhìn thấy ánh mắt tập trung của Hoắc Vân Thâm, mười ngón tay anh linh hoạt gõ bàn phím, Tề Tranh Minh vui mừng gật đầu.
Cuối cùng ông cũng đợi được ngày này rồi, Long Quốc của bọn họ sẽ được nhìn thấy ánh sáng sớm thôi.
Sau hơn nửa tiếng nghiên cứu và thử nghiệm, cuối cùng Hoắc Vân Thâm cũng thành công phá giải hệ thống khóa.
Hệ thống tự bảo vệ đóng lại, hệ thống địa nhiệt được mở ra.
Họ có thể nghe thấy tiếng ù ù vang lên khắp bốn phía.
"Thành công rồi! Điện hạ!"
Tề Tranh Minh mừng rỡ òa khóc.
Hoắc Vân Thâm đứng dậy ôm Tề Tranh Minh một cái, sau đó nói với ông: "Chú Minh, sau này chú cứ gọi con là Vân Thâm nhé, được không?"
Xưng hô là điện hạ, điện hạ nghe có vẻ rất kỳ cục. Hơn nữa bây giờ Long Quốc vẫn chưa được gầy dựng lại, gọi là điện hạ thì quá sớm.
"Được, chú biết rồi, Vân Thâm."
"Chú Minh, sau khi hệ thống địa nhiệt này khởi động, phải mất bao lâu mới hòa tan được lớp băng?"