Tề Tranh Minh đứng dậy, dẫn Hoắc Vân Thâm ra ngoài nhà lá, đi thẳng đến ngọn núi sau nhà.
Ông chạm vào một cái chốt, cửa hang đá liền mở ra. Khi Hoắc Vân Thâm theo Tề Tranh Minh vào trong, anh mới phát hiện đây là một lối đi bí mật dưới lòng đất.
Trước kia, Hoắc Vân Thâm đã đến đảo Linh mấy lần nhưng cũng không biết nơi này còn có một lối đi bí mật.
Tề Tranh Minh đưa cho Hoắc Vân Thâm một cái đèn pin, tự mình cũng bật một cái khác rồi dẫn anh đi xuyên qua lối đi dưới lòng đất. Con đường hầm này rất dài, đi một lúc lâu mới đến cửa ra.
Bọn họ bước qua cánh cửa ấy, chú Minh dùng bật lửa thắp sáng ngọn đèn dầu đặt ở bốn góc. Ánh lửa cháy hừng hực, có thể nhìn rõ trước mắt là một cung điện nguy nga, đầy khí thế.
Nói đúng hơn, nơi này trông giống như một lăng mộ dưới lòng đất.
Nhưng cũng không hẳn là lăng mộ dưới lòng đất, mà là ngay trên mặt đất. Chẳng qua, vì có lớp băng rất dày bao phủ nên mới giống như dưới lòng đất.