Ngay cả hai trưởng bối trong nhà là Hoắc Tuân và Hoắc Chấn nghe được tin này cũng vui mừng không kém.
Nhưng người mừng nhất ở đây có lẽ là bạn nhỏ Anh Bảo. Cô bé ngước đầu, chớp chớp đôi mắt to tròn, hỏi: "Mẹ sắp sinh em trai cho con ạ?"
"Mẹ không biết nữa, mà chắc không phải đâu!"
Mặc dù Hứa Hi Ngôn rất muốn sinh con cho Hoắc Vân Thâm, nhưng Hoắc Vân Thâm luôn dùng biện pháp an toàn, theo lý mà nói thì không dính bầu được mới đúng.
Nếu thật sự có, thì là lần nào chứ?
Có phải là lần nhảy xuống biển được cứu về, sau đó ở cùng Hoắc Vân Thâm nên có không?
"Không phải em biết Đông y sao, em bắt mạch cho chính mình đi, xem có phải là có tin vui không?"
Hoắc Vân Thâm giục cô mau bắt mạch cho mình.
Hứa Hi Ngôn nghe lời đặt tay phải lên mạch tay trái, cắn môi, bắt đầu bắt mạch.
Nhưng qua một hồi lâu, cô vẫn không xác định được: "Cảm giác không phải!"