Bởi vậy, Phương Tiểu Tranh tìm đến Hứa Hi Ngôn kể khổ: "Ngôn Ngôn, cậu nói đi, giờ phải làm sao đây? Hình như mẹ anh ta tưởng thật, còn bảo bọn mình mang con về. Không những thế mà còn muốn tổ chức hôn lễ cho mình với Dịch Tiêu, còn muốn thêm đứa bé vào sổ hộ khẩu nữa. Trời ơi, chuyện này là sao chứ?"
Hứa Hi Ngôn lại cảm thấy đây chưa chắc là chuyện xấu.
Nếu sau này Phương Tiểu Tranh với Dịch Tiêu thật sự có thể ở bên nhau, không chỉ người bạn thân như cô thấy yên tâm mà Đại Trí ở trên trời có linh cũng sẽ thấy yên tâm.
Dịch Tiêu là một người đàn ông Đông Bắc tiêu chuẩn, tính tình chất phác, lại đối xử với mẹ con Phương Tiểu Tranh tốt không chỗ chê.
Chỉ xét về tấm lòng vô tư ấy thôi, Hứa Hi Ngôn liền đề nghị: "Mình thấy, hay là cứ thuận theo tự nhiên đi. Cậu với Dịch Tiêu cứ ở bên nhau, như vậy, vừa có thể giúp Dịch Tiêu gạt họ hàng ở quê, vừa có thể cho Bắc Bắc một người cha, một gia đình. Tốt biết bao chứ."