Cuối cùng anh cũng có thể khẳng định người phụ nữ bên trong phòng bệnh không phải là Cảnh Hi mà có khả năng là một người nhân bản.
Sau khi cơn giận của Hoắc Vân Thâm qua đi thì điều anh muốn làm rõ nhất lúc này chính là tung tích hiện tại của vợ anh.
Lúc anh trở lại phòng bệnh thì người phụ nữ trên giường đã tỉnh. Thấy anh trở về, cô ta hỏi: "Chồng này, khi nào thì em mới được xuất viện?"
"Bất cứ lúc nào cũng được."
Tròng mắt Hoắc Vân Thâm dường như sâu lại, anh trừng mắt nhìn cô ta không chớp mắt, rồi đi về phía cô ta.
Mãi đến khi tới gần, nhằm lúc cô ta không phòng bị thì nhanh tay bóp cổ cô ta.
"A… chồng… anh làm gì vậy…"
Alice hoàn toàn không kịp phản ứng lại, chỉ cảm thấy không thể thở nổi, cổ giống như bị gọng kìm kẹp lại, muốn đẩy tay của người đàn ông ra nhưng không thể.
"Nói! Rốt cuộc cô là ai? Ai sai cô đến đây? Các người đã đưa Cảnh Hi đi đâu?"
"Em… em chính là… Cảnh Hi…"
Alice không chịu khai ra.