"…" Hoắc Vân Thâm cảm thấy cực kỳ chấn động. Lời của con gái chắc chắn là minh chứng tốt nhất, cũng cho anh một nhắc nhở tốt nhất.
Xem ra không phải chỉ có một mình anh cảm thấy hiện tại vợ mình có vấn đề.
Nhưng rốt cuộc vấn đề là gì thì còn cần anh phải xác minh lại.
Hoắc Vân Thâm chờ con gái ăn kẹo bông xong rồi khuyên bảo con bé một lúc. Sau đó, anh bảo Diệp Tầm dẫn cô bé về trước, cho cô bé tới tìm Đường Phi Mặc chơi.
Xong xuôi, anh trở về phòng bệnh, bắt đầu để ý quan sát vợ mình.
Lúc này vợ anh đang ngủ, yên tĩnh mà xinh đẹp. Nhìn từ bên ngoài, người phụ nữ trên giường bệnh chính là Cảnh Hi, không thể nghi ngờ.
Hoắc Vân Thâm cầm lấy tay cô ta, nắm chặt vào lòng bàn tay, tinh tế cảm nhận. Quả thực có thể cảm thấy chút ít khác biệt.
Bàn tay này không có vết chai thường thấy như những người thường hay kéo đàn, tuy rằng cũng mềm mại trơn bóng nhưng lại không giống tay của Cảnh Hi.