"Chồng à, anh đẹp trai quá đi! Thật muốn đẩy ngã anh, cắn anh một cái."
Hoắc Vân Thâm: "Yêu tinh nhỏ, dám câu dẫn lung tung. Chờ anh về tìm em, xem anh xử lý em như thế nào!"
Hứa Hi Ngôn không sợ chết nhắn lại: "Được thôi, anh về đi, lúc nào em cũng đợi!"
Bên kia gửi tới một nhãn dán, là hình động một con thỏ ôm một con thỏ khác, đè xuống, hôn điên cuồng.
M* nó...
Hứa Hi Ngôn nhìn mà đỏ mặt, chồng nhà mình bậy quá!
Nhưng mà, cô thích, hehe.
Đối diện, Thẩm Mộng Viện thỉnh thoảng lại liếc cô một cái. Thấy Cảnh Hi ôm điện thoại cười như con ngốc, cô ta hừ lạnh một tiếng.
Buổi sáng bị mất mặt nên lúc này Thẩm Mộng Viện muốn ăn miếng trả miếng. Vì thế, cô ta liền gọi điện cho Lý Tông Hạo, sau đó đắc ý chờ đợi.
Quả nhiên, một lát sau bên ngoài phòng khách mà đoàn phim nghỉ ngơi, một đoàn xe sang trọng dừng lại, có người tinh mắt kêu lên: "Là ngài Lý tới!"