Nhưng trên mạng viết rất rõ ràng, để có thể phân biệt thật giả phải xem chữ ký bên hông. Từ trước tới giờ cô ta không để ý, cho nên không hề biết chuyện này.
Giờ phút này bị một người qua đường phơi bày ra hết, cô ta cảm thấy không còn mặt mũi nào nữa.
Nghê Tuyết Lâm chiếm ưu thế, hời hợt hỏi: "Xin hỏi cô Thẩm có cần tôi bồi thường nữa không?"
"Hừ! Tôi nhớ kỹ cô rồi đấy! Lần sau đừng để tôi gặp được!"
Thẩm Mộng Viện trợn mắt nhìn cô ấy, sau đó giậm chân rời đi.
Nghê Tuyết Lâm quay đầu nhìn bóng lưng của cô ta, không khỏi chửi mắng: "Một kẻ thứ ba đi cướp đàn ông của người khác, có cái gì đáng để huênh hoang?"
Xui xẻo thế nào mà lời này lại bị Thẩm Mộng Viện nghe được, cô ta liền dừng bước lại, quay đầu chất vấn: "Cô nói gì? Lặp lại câu vừa rồi xem!"