Ôi mẹ ơi!
Hứa Hi Ngôn nuốt nước bọt liên tục. Đây là sự thật sao? Mình không nhìn nhầm đấy chứ?
Tòa lâu đài Ánh Trăng và vườn hoa Cánh Hồng là một trong những nơi đẹp nhất nước E mà ai cũng biết. Nghe nói nơi đó được xây dựng dựa trên một chuyện tình rất đẹp. Giá của nó tầm hai mươi tỷ, nhưng thực tế trị giá của nó vượt xa con số này, thậm chí là vô giá.
Hiện giờ ngài Tổng thống lại tặng chúng cho cô mà chẳng nháy mắt lấy một cái, ông ấy điên rồi sao?
Harry Wei không điên, giấy trắng mực đen, trên đó viết rất rõ ràng, còn cả chữ ký với nét bút đầy dứt khoát của ông nữa.
Sau khi Hứa Hi Ngôn đọc xong thỏa thuận thì có hai suy nghĩ:
Một là, ngài Tổng thống thật hào phóng!
Hai là, ngài Tổng thống có mục đích gì?
Đột nhiên lại tặng cô một khối bất động sản lớn đến thế, chẳng lẽ muốn...
Hứa Hi Ngôn nghĩ vô cùng lệch lạc nên trên mặt lộ vẻ khó xử. Cô đẩy tập hồ sơ lại, nghiêm túc nói: