Gương mặt này rất quen thuộc, anh ta đã nhận ra cô. Đây là ngôi sao lớn nổi tiếng nhất nước E của bọn họ, cô Lam Lăng Nhi.
"Là cô à? Lam Lăng Nhi?"
Harry Quinn đỡ cô ta đứng dậy ngay ngắn. Lam Lăng Nhi giả vờ như rất vui vẻ mà vẫn rụt rè: "Tướng quân, ngài còn nhớ tôi sao?"
"Cô là đóa hoa hồng đẹp nhất nước E chúng ta, ai mà không biết chứ?"
Harry Quinn nói.
"Cảm ơn tướng quân đã khen ngợi, khiến Lam Lăng Nhi vừa mừng lại vừa lo."
Dù sao thì cũng phải chọn một người để cùng khiêu vũ, thế sao không tìm một người quen biết?
Nghĩ vậy, Harry Quinn liền đưa tay ra hỏi: "Nghe nói cô Lam khiêu vũ rất đẹp, có thể cùng nhảy một khúc với tôi không?"
"Vâng, Lam Lăng Nhi vô cùng vinh hạnh."
Anh ta nắm tay Lam Lăng Nhi trong tay mình, hai người bước vào sàn nhảy.
Trong khoảnh khắc ấy, không ai phát hiện trong con ngươi cô ta lóe lên vẻ đắc ý, tự mãn.