"Cảm ơn Đạo diễn Hoàng."
"Đừng khách sáo nữa. Hôm nay đến đây thôi, mau về nghỉ ngơi đi!"
Vì ảnh hưởng của sự việc lần này, Hoàng Quốc Cường đã cắt đi phần diễn tối nay, đồng thời cũng dặn dò các nhân viên trong đoàn phải giữ bí mật, không được tiết lộ chuyện này ra ngoài, nếu không phải tự gánh lấy hậu quả.
Sự việc dần bình ổn lại, Hứa Hi Ngôn cảm thấy hơi mệt mỏi. Thấy Uyển Đậu đã quay về, cô liền căn dặn: "Từ hôm nay trở đi, em sẽ làm trợ lý của Mộc Thần Quang, sau này chị Tuyết Lâm sẽ làm trợ lý của chị. Cứ như vậy đi."
Uyển Đậu chỉ "ô" một tiếng, phát hiện bà chủ mình vừa trải qua một trận đấu ác liệt, trạng thái chiến đấu hung hãn vẫn còn chưa rút đi hết, giọng nói vừa lạnh vừa cứng.
Cho dù cô không muốn làm trợ lý của Mộc Thần Quang thì lúc này cũng chẳng dám nói gì.
Cô lén liếc mắt nhìn sang Mộc Thần Quang, thấy cậu ta đang cười trộm.
Được thôi, được thôi, để cậu ta cười trên nỗi đau của người khác vậy!