Trợ lý Lôi Đức thấy nhóm người của Hoắc Vân Thâm đang đào đất, thế cô sức yếu bèn đề nghị: "Ông chủ, bây giờ là một cơ hội tốt để loại bỏ tận gốc hạt sạn này, có cần tôi dẫn người..."
Hàm ý của Lôi Đức rất rõ ràng, hắn ta muốn giết nhóm người Hoắc Vân Thâm. Thế nhưng, khi nghĩ đến Cảnh Hi ở bên trong vẫn còn đang nguy hiểm, Mặc Ngự Thiên lại ra lệnh: "Không được phép hành động thiếu suy nghĩ!"
"Ông chủ!" Lôi Đức hơi sốt ruột, hắn ta cho rằng thời khắc mấu chốt này mà sao ông chủ vẫn còn mềm lòng như đàn bà thế!
Nhìn Hoắc Vân Thâm mặc kệ tất cả dùng tay không đào đất đá lên, mười ngón tay đang đẫm máu, trong lòng Mặc Ngự Thiên thấy hơi xúc động. Hắn ra lệnh cho đàn em mình: "Tất cả ra ngoài, xuống xe hỗ trợ!"
Lôi Đức cảm thấy nếu bỏ qua cơ hội ngày hôm nay, sau này muốn đối phó với Hoắc Vân Thâm thì sợ là không đơn giản như vậy nữa.