Ý kiến hay của Lam Lăng Nhi chính là bảo vệ sĩ ép cô uống một chén rượu có bỏ thuốc.
"Ha ha ha, cô có biết tôi cho cô uống gì không? Chính là một loại thuốc kích thích cực mạnh. Chỉ cần uống loại thuốc này rồi, cho dù cô có là tiên nữ không dính bụi trần cũng sẽ biến thành con đàn bà dâm đãng, bảo đảm cha mẹ cô cũng không nhận ra cô!"
"Cô quá hèn hạ..." Hứa Hi Ngôn mắng.
Lam Lăng Nhi không màng đến hậu quả, ra lệnh cho vệ sĩ: "Cởi trói cho cô ta! Chờ khi thuốc có tác dụng, các anh có muốn mặc kệ, cô ta cũng không thể mặc kệ được đâu."
Sau khi rượu xuống bụng, Hứa Hi Ngôn cảm thấy cổ họng nóng như bị thiêu đốt. Hơi nóng này đang gặm nhấm bên trong cơ thể của cô, dần dần lan ra khắp người.
Nóng quá...
Trong người càng lúc càng nóng, nóng đến mức sắp làm cô bốc hơi rồi.
Dường như có ngọn lửa đang thiêu đốt trong tâm can cô, một cảm giác trống rỗng lan tràn khắp cơ thể.
Cô cảm thấy thuốc lần này còn mạnh hơn loại lần trước uống phải.