Người ta đã kết hôn rồi, còn có con, hơn nữa tình cảm vợ chồng vô cùng thắm thiết, Anh ta cũng không thể có tình ý gì với cô nữa, bởi vì anh ta hiểu đạo lý "Vợ bạn không thể lừa".
"Không nhìn ra, anh Hoắc thật là có phúc!"
"Cảm ơn."
Hai người sảng khoái uống một hơi cạn sạch.
Trong ánh mắt của Harry Quinn chỉ còn lại sự tán thưởng và hâm mộ, hâm mộ sự may mắn của Hoắc Vân Thâm, mà so ra cảnh ngộ của anh ta thật sự có phần bi thảm.
Tất cả đều là tại vì người phụ nữ tên Lê Nhược Sơ này.
Anh ta bảo cô ngoan ngoãn đợi ở nước E, cô lại không nghe, len lén chạy tới nước Z.
Cô gái nhỏ này nhất định là ngứa chân ngứa tay, nhìn xem anh ta sẽ xử cô như thế nào!
Bữa ăn này khá vui vẻ hòa hợp, Harry Quinn ra hẹn trước, lần sau đến nước E nhất định sẽ mời vợ chồng bọn họ đến phủ làm khách.
Sau khi ăn xong, Hoắc Vân Thâm bảo người hộ tống Uyển Đậu trở về, còn mình đưa vợ về nhà.
Harry Quinn ở lại khách sạn, giữ cả Lê Nhược Sơ ở lại.