Bọn họ không những chưa đi mà còn tìm ra vị trí chính xác của Lê Nhược Sơ, đồng thời ở đây chặn cô ấy lại.
Lê Nhược Sơ cũng không ngờ những người đó vẫn còn đợi ở đây, cô còn chưa kịp hóa trang thành bà cụ thì cửa xe đã bị đối phương cưỡng ép kéo ra rồi.
Họng súng đầy nguy hiểm tách ra hai bên, ở giữa là người quan quân trẻ lúc sáng. Cậu ta bước lại gần và nói: "Cô Lê, cuối cùng cũng tìm được cô rồi. Cô hãy về cùng với anh Quinn của chúng tôi đi!"
Lê Nhược Sơ nhìn ra ngoài một cách khó khăn, thấy một bóng dáng anh tuấn đứng sau Sĩ quan Dung Úy. Người ấy mặc quân phục, sắc mặt thâm trầm, cả người tỏa ra khí thế áp bức mãnh liệt.
Chỉ cần nhìn anh ta một cái thôi cũng đủ khiến người khác phải hít vào một luồng khí lạnh.
Vậy mà anh ta lại đích thân tới bắt mình?
Người đàn ông được gọi là "anh Quinn" kia nhìn thấy Lê Nhược Sơ ngồi yên không động đậy thì chủ động bước lên, ánh mắt vẫn dán chặt vào người cô, trong đó còn ẩn chứa sự tức giận.