Lúc trước hai bên tay vịn này là để anh ngồi xe lăn được tiện lợi hơn, bây giờ thì tốt rồi, thành dụng cụ phục vụ tình thú của anh luôn.
Đêm nay, Hoắc Vân Thâm đổi cách "tra tấn" cô. Hai người dây dưa đến nửa đêm, cuối cùng kiệt sức ôm nhau ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Anh Bảo thức giấc phát hiện cha mẹ không ở bên, bèn bước chân trần xuống giường đi ra ngoài tìm một vòng nhưng cũng không thấy cha mẹ đâu. Cô bé sợ đến nỗi khóc nấc lên.
Mẹ đi rồi, cha cũng mất tiêu luôn, hai người không cần Bảo Bảo nữa ư?
"Mommy... Papi... Hu hu hu..."
Tiếng con khóc làm hai người ngoài ban công thức giấc, Hứa Hi Ngôn mở mắt ra thì phát hiện mình đang nằm trong lòng Hoắc Vân Thâm, tay chân vẫn còn bị cột vào ghế sofa.
Anh ngủ rồi nhưng tay thì vẫn còn đặt lên nơi đó.
"Chồng ơi! Dậy đi! Dậy đi! Hình như em nghe tiếng con khóc!"
Hoắc Vân Thâm làm lụng vất vả cả đêm nên sơ ý ngủ quên, lúc choàng tỉnh giấc mới thấy đúng là hình như có tiếng con khóc.