Kỳ Lệ Á cũng rất giật mình, không ngờ rằng ông ta sẽ đột ngột cầu hôn như vậy.
Cô cúi đầu nhìn chiếc nhẫn, bỗng nhớ tới bản thân mình trước kia.
Cô đã chờ đợi biết bao nhiêu năm mà không đợi được giây phút ấy, còn bây giờ cô không đợi nữa thì nhẫn lại tự tìm đến. Đúng là buồn cười thật.
Mà cho dù ông ta có cầu hôn thì sao?
Bây giờ trong lòng cô chỉ có Hoàng Quốc Cường thôi.
Để cắt đứt hoàn toàn với quá khứ, Kỳ Lệ Á rút nhẫn kim cương từ trong hộp đựng nhẫn ra. Viên kim cương này khá lớn, trọng lượng cũng không nhỏ, xem ra ông ta đã tốn không ít tiền rồi!
Bành Tư Thành thấy cô lấy nhẫn ra, trong lòng mừng rỡ, cứ tưởng rằng cô đồng ý rồi: "Lệ Á, em đồng ý rồi sao?"
"Sao có thể chứ?"