Đạo diễn Bành Tư Thành đã chứng minh trình độ của mình một cách hoàn mỹ, bộ phim này còn cao hơn một bậc so với những tác phẩm trước đây của ông ta.
Buổi lễ ra mắt phim đến hồi kết thúc, Hứa Hi Ngôn chuẩn bị rời đi, nhưng ngay lúc này lại có một bức tường thịt chặn lối đi của cô.
Hứa Hi Ngôn ngẩng đầu nhìn đôi mắt tối tăm của đối phương, trong đôi mắt ấy rõ ràng mang theo ý cười nhưng lại khiến người ta có cảm giác lạnh sống lưng.
"Anh Mặc?"
Từ đầu đến cuối, Hứa Hi Ngôn không hề để ý đến sự có mặt của Mặc Ngự Thiên, bây giờ lại gặp phải hắn nên đương nhiên cảm thấy rất bất ngờ.
"Em định về nhà à? Xe của tôi đến rồi, để tôi đưa em về nhé?"
Mặc Ngự Thiên làm tư thế "mời", đồng thời chỉ tay về phía chiếc xe dài phía trước cổng phim trường.
"Không cần đâu, cảm ơn. Tôi đang đợi bạn."