Nếu không phải cô ta đang mang thai, hơn nữa cũng là người đã trợ giúp cô nhiều năm thì cô ta cũng không dễ dàng tha thứ.
Nhưng bây giờ Tiết Nhã Đình chỉ hi vọng Nghê Tuyết Lâm có thể sớm thấy bộ mặt cặn bã chân chính của tên kia và rời xa anh ta.
"Anh ấy cũng rất yêu chị, anh ấy đã nói chỉ cần anh ấy trở nên xuất sắc hơn người khác, anh ấy sẽ cưới chị và sống một cuộc sống hạnh phúc bình an."
Nghê Tuyết Lâm chỉ biết đắm chìm trong mơ tưởng hão huyền với Sở Thiên, mỗi ngày luôn tự lừa dối bản thân mình.
"Haizz…"
Tiết Nhã Đình không biết nói gì hơn, cô ta chỉ biết nói với Nghê Tuyết Lâm: "Chị Tuyết Lâm, chị có thể tỉnh táo một chút được không? Sở Thiên anh ta chưa bao giờ yêu chị, chị còn vì anh ta mà ngốc nghếch cố gắng, chị nên tỉnh táo lại đi."
Sở Thiên yêu hay không yêu Nghê Tuyết Lâm, thật ra trong lòng Nghê Tuyết Lâm cực kỳ rõ ràng. Nhưng vấn đề là cô ta yêu anh ta, không thể rời bỏ anh ta.