"A, đúng!" Hoắc Vân Thâm lập tức đổi cách gọi: "Mẹ, con là con rể của mẹ - Hoắc Vân Thâm, lần đầu tiên tới gặp mẹ."
Ở trước mặt mẹ vợ, Hoắc Vân Thâm nắm tay Hứa Hi Ngôn, trịnh trọng nói: "Hoắc Vân Thâm con có thể thề với trời, cả đời này sẽ dùng tính mạng bảo vệ cho mẹ con Cảnh Hi. Mong mẹ hãy yên tâm giao con gái mẹ cho con!"
Đường Phi Mặc vẫn luôn lặng lẽ nhìn, thấy Hoắc Vân Thâm quỳ xuống thề thì cảm xúc cũng sôi trào. Cậu bé cũng cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Anh Bảo, đặc biệt nghiêm túc nói: "Dì Cảnh, mẹ Cảnh, Đường Phi Mặc con cũng có thể thề với trời, cả đời này sẽ dùng tính mạng bảo vệ Anh Đào chu toàn. Hai người cứ yên tâm giao Anh Đào cho con đi!"
Lời này vừa nói ra, cả Hoắc Vân Thâm, Hứa Hi Ngôn và Anh Bảo đều đồng loạt quay đầu nhìn cậu. Đường Phi Mặc không cảm thấy việc này có gì xấu hổ, chỉ quay sang hỏi thẳng Anh Bảo: "Anh Đào, em có bằng lòng ở với anh không?"