Hai người nhanh chóng tách ra, Hoắc Vân Thâm nhìn thấy con gái đi vào, anh cúi người bế cô bé lên: "Được rồi, papi bế Anh Đào."
Hứa Hi Ngôn gãi đầu, nhìn hình ảnh con gái cực kỳ thân thiết với chồng mình, trong lòng cô lại có một cảm giác kỳ lạ, giống như là chồng mình bị con gái cướp mất rồi vậy.
Ôi, có phải tính chiếm hữu của cô càng ngày càng mạnh không?
Hiếm khi mới có khoảnh khắc ấm áp như vậy, Hứa Hi Ngôn cũng ôm lấy chồng và con gái, cô cùng với Hoắc Vân Thâm đồng thời hôn hai má Anh Bảo.
Anh Bảo được ba và mẹ hôn má cùng lúc, sắp vui đến mức không chịu nổi rồi, sau đó cô bé lấy bức tranh tự vẽ ra, đưa cho bọn họ xem: "Papi, mommy, Bảo Bảo vẽ xong rồi này, ba mẹ xem đi."
Hai người lớn nghiêng đầu qua nhìn, nhìn thấy trong bức tranh của Anh Bảo có vẻ bốn ô vuông lớn.
Trong ô vuông thứ nhất có hai người lớn, giữa hai người lớn là một đứa trẻ con. Bức tranh này thể hiện rõ ràng, chắc Anh Bảo đang vẽ một nhà ba người bọn họ.