Nếu chọc bà chủ, vậy thì thật xin lỗi, Uyển Đậu đương nhiên sẽ không ngồi yên mà xem: "Chị Cảnh Hi, chị nói đi, có cần em giúp gì không?"
Hứa Hi Ngôn rất thích sự thông minh và tri kỷ của Uyển Đậu, cô nói: "Được, em giúp chị đi xem thử bọn họ vào căn phòng nào. Đợi lát nữa chị sẽ báo cảnh sát, chờ cảnh sát đến bắt người thì em nấp vào trong mà chụp hình. Chụp hình xong thì bán tin độc quyền, tiền lấy được chúng ta chia đôi."
Hứa Hi Ngôn khẽ nhíu mày, nói kế hoạch của mình một lần.
Uyển Đậu nghe xong thì cảm thấy dở khóc dở cười, nhưng cũng không nhịn được mà giơ ngón cái lên: "Chị Cảnh Hi, loạt hành động này của chị, em phục rồi!"
Uyển Đậu cảm thấy, bà chủ của mình thật là gian xảo đó!
Tên cặn bã Sở Vũ Hách kia cứ chờ xem, bọn họ sẽ lập tức đưa hắn ta đến một chỗ rất tốt.
Uyển Đậu đi theo hai người Sở Vũ Hách lên lầu. Sau khi nhìn rõ số phòng, cô lập tức báo cáo cho Cảnh Hi.